Em ra đi giữa đất trời xa thẳm
Một mình buồn gặm nhấm nỗi cô đơn
Nhưng anh ơi em chẳng dám trách hờn
Em sợ lắm trời sáng hơn rồi đó!
Chút nữa thôi bầu trời kia sáng tỏ
Em đi rồi tim bỏ ngỏ nơi đây
Mình bên nhau bao kỷ niệm tràn đầy
Đừng khóc nhé, mây mù giăng cản bước.
ẢNH CÔ GÁI CHUẨN BỊ ĐI XA
Em ra đi mà nước mắt rơi mau
Anh ở lại hãy đi tìm hạnh phúc
Nếu tiếp tục càng đau nơi lồng ngực
Trái ngang mà đâu được ở cạnh bên