Em buông tay rồi anh cứ đi
Mây hờn gió khóc cảnh chia ly
Ngỡ ngàng em nhìn về phương ấy
Không có anh rồi mộng ước chi
Mùa đông tuyết phủ vai gầy
Mùa đông người nỡ buông tay lạnh lùng
Thôi thì em cứ buông tay anh đi
Cứ phó thác mặc nhiên là số phận
Bởi mỗi người có duyên tình lận đận!
Rủi hay may? hay do tại ý trời?
Có lẽ em đã thay lòng
Anh giờ chẳng biết trông mong điều gì
Chắc giờ em muốn ra đi
Anh đành chấp nhận thôi thì buông tay.