cảnh đẹp mùa đông. |
CHIỀU ĐÔNG
Thơ: Hôn Tím Hoàng
Chiều nghiêng nắng cho mây tan tác
Hoàng hôn buông mờ nhạt sắc hồng.
Sương mù buổi chớm lập Đông,
Gió đâu thổi buốt chạnh lòng riêng ta?!
Mùa thu đã bước qua triền dốc,
Còn gì ngoài nước mắt nỗi đau?!
Thương chi để phải gieo sầu,
Giữa đời nghiêng ngã gặp nhau muộn màng...
Tim in dấu vô vàn vết xước
Bóng xế rồi ngại bước đường trơn.
Nghe như thoáng chút dỗi hờn
Lòng riêng e ngại phím đờn lạc cung
Đành hẹn nhé tương phùng kiếp khác
Thôi trách hờn nắng nhạt chiều Đông.
Tình giờ có cũng như không
Sao nghe giọt đắng mênh mông thế này?!
*
TÌNH CUỐI
Thơ: Ngọc Liên
Xin gửi lại tình ngày hoa nắng
Lối thu giờ xa vắng tiếng yêu
Ngoài kia gió vẫn hắt hiu
Mình em lẻ bước trong chiều cô đơn.
Xin chẳng giận hay hờn anh nữa
Bóng tà dương một nửa qua rồi
Chỉ còn lại nỗi đơn côi
Tình kia đành gửi mây trời cho xong.
Thôi khép lại mộng lòng hoa bướm
Lá thu rơi vương vấn tim hồng
Bây giờ trời đã sang Đông
Người ơi chốn ấy ước mong điều gì ?
Xin khẽ gọi thầm thì lần cuối
Dấu yêu nào bối rối lòng em
Tình anh vẫn mãi êm đềm
Như làn gió thoảng bên thềm hát ca.
Người phụ nữ trong nắng nhẹ mùa đông. |
MÙA ĐÔNG CÓ NHAU
Thơ: Phương TuấnChiều đông giá mờ loan khắp lối
Đông đã về rất vội bên hiên
Lá thu buổi cuối chao nghiêng
Mùa sang muốn níu tình riêng xa rồi
Em hờn dỗi tím trời nhung nhớ
Giọt ngọc nào trên khóe mắt nai
Thương chi ngơ ngẩn đêm dài
Một giây phút nhớ ngỡ hoài thiên thu
Đôi dòng chữ thấy như còn thiếu
Cô bé này mong hiểu cho anh
Đông ơi lạnh lắm sao đành
Để anh trao vội dỗ dành môi hôn
Sưởi ấm khúc tình nồng em nhé
Câu ước nguyền không thể cách xa
Cho mùa đông lạnh mau qua
Nắng xuân sưởi ấm tình ta sáng ngời
*
TÀN THU ... !
Thơ: Ba Xam Nguyen
Thu tàn lụi, buồn gieo man mác
Lá vàng bay, xơ xác hàng cây
Trời đem mây xám chất đầy
Vầng trăng biệt xứ, heo may lạnh lùng
Đông xám xịt, thôi bừng sắc nắng
Cho cõi lòng trống vắng buồn thương
Muộn màng cũng nghĩa tình vương
Lâu ngày vắng bóng lại tương tư buồn
Đời dâu bể, tim muôn lằn sẹo
Đổ dốc đời chửa héo chồi yêu
Nhân sinh phủ kín nhiễu điều
Cho đi để nhận những yêu thương về
Biết chẳng thể má kề, tay gối
Cũng xin đừng nhạt mối lương duyên
Bây giờ Thuý chẳng cùng Uyên
Thôi đành để mọng du miên tìm người
lang thang trong mùa đông lạnh giá. |
ĐÔNG LẠNH
Thơ: Cảnh Dương
Hoàng hôn thả lưa thưa hạt nắng
Áng mây chiều tĩnh lặng trôi êm
Vàng Thu lá đổ bên thềm
Hiu hiu gió thổi, khơi thêm giọt sầu
Thu đã vội đi mau...chẳng tiễn
Trời bây giờ, trời chuyển sắc Đông
Nghe như trống vắng nơi lòng
Bâng khuâng nỗi nhớ, mênh mông lệ tràn
Đông mấy độ hợp tan, Đông giá
Tái tê lòng, tái cả tim côi
Duyên xưa đã lỡ thật rồi
Tình xưa chôn kín, thì thôi đợi gì
Đông năm ấy, người đi...tim vỡ
Để Đông này không nợ gì nhau
Ông Tơ chẳng bắc nhịp cầu
Còn duyên xin hẹn kiếp sau tương phùng.
*
MÙA ĐÔNG MUỘN
Thơ: Đan Hạ
MÙA đông về lòng em tê tái
THU năm nào khắc khoải chờ mong
ĐÃ qua giấc mộng pháo hồng
BƯỚC chân biền biệt ngàn trùng cách xa
QUA lối cũ chợt nghe tê buốt
TRIỀN miên buồn chân bước đơn côi
DỐC nào ngày ấy mưa rơi
CÒN bao ký ức một đời không quên
GÌ chẳng sợ còn riêng tình ái
NGOÀI lặng thầm mãi mãi yêu thương
NƯỚC mưa hay những giọt sương
MẮT buồn nhung nhớ ở phương xa nào
NỖI niềm này trót trao nơi ấy
ĐAU quặn lòng mong thấy mặt nhau
YÊU CHI ĐỂ PHẢI GIEO SẦU
GIỮA ĐỜI NGHIÊNG NGÃ GẶP NHAU MUỘN MÀNG
người phụ nữ xinh đẹp giữa đông tuyết trắng. |
THÀ RẰNG ĐỪNG HỨA
Thơ: Hoài Thương
Đừng hứa sẽ suốt đời yêu mãi
Dù tâm hồn có phải nát tan.
Tình mình lầm lỡ trái ngang,
Ai xui giống tố lan tràn đường đi??
Đừng hứa sẽ sống vì nhau đó,
Bởi duyên mình sóng gió vây quanh.
Ân tình vốn rất mong manh,
Tim kia đâu thể chân thành ai ơi??
Tình tha thiết gọi mời trao gởi,
Nhớ nhung nhiều cũng bởi vì yêu.
Đông về lạnh giá bao nhiêu,
Thà đừng hẹn hứa thật nhiều nhớ thương.
Lòng dẫu trót vấn vương bao nỗi,
Đừng hứa không thay đổi bóng hình
Thôi thì hãy cứ làm thinh
Thời gian thay đổi bình minh kiếp người !
*
MÙA ĐÔNG CÓ NHAU
Thơ: San SanAnh nghe kìa đông nay chạm ngõ
Bước vội vàng đem gió cùng sương
Tay trần thả cánh nhớ thương
Anh ơi em ước mộng vương duyên đời
Gió lướt nhẹ cánh môi hàm tiếu
Nụ hôn đầu chẳng thiếu hơi nồng
Lòng vui thỏa những ước mong
Khát khao e ấp từng dòng thơ yêu
Nhớ ngày đầu một chiều đông muộn
Vòng tay nào chẳng muốn rời nhau
Tháng năm rồi cũng qua mau
Tình em vẫn thế trước sau vẹn tròn
Câu yêu thương vẫn còn nung nấu
Hạnh phúc này trao thấu tình ta
Gửi cùng mây gió ngàn xa
Mùa đông không lạnh chan hòa nhớ nhung
tạo hình trái tim từ tuyết trắng. |
MÙA ĐÔNG KHÔNG LẠNH
Thơ: Chuong Nguyen
Mùa đông này chắc không lạnh lắm
Bởi có em đằm thắm kề bên
Nắng về ôm trọn chữ duyên
Hong cho tình mãi êm đềm có đôi
Ta sẻ chia dòng đời em nhỉ
Trao tâm tư thủ thỉ bao lời
Dù cho tuyết giá sương rơi
Tim ta vẫn ấm trọn đời thủy chung
Ánh nắng vàng long lanh mắt biếc
Mái tóc bồng tha thướt nhẹ buông
Cách xa vẫn chẳng thấy buồn
Nhịp tim thắp lửa một phương ân tình
Rồi xuân sang đôi mình dệt mộng
Không còn nghe gió lộng đêm thâu
Mong cho tình mãi bền lâu
Anh em hai đứa có nhau suốt đời.
*
PHÙ VÂN
Thơ: Phương Tuấn
ĐÀNH thôi vậy lối về cô lẽ
HẸN với lòng khe khẽ bước chân
NHÉ em, đời chỉ phù vân
TƯƠNG lai sẽ sáng gió đông sẽ tàn
PHÙNG trùng cũng sẽ tan giấc mộng
KIẾP người như gió lộng ngàn mây
KHÁC đường ai cản được đây
THÔI thì không thể đong đầy trong nhau
TRÁCH được gì càng đau càng đớn
HỜN duyên ta mới chớm vội tàn
NẮNG mưa... tan hợp hợp tan
NHẠT màu xuân sắc đa đoan kiếp người
CHIỀU dần buông tiếng cười vụt tắt
ĐÔNG lạnh lùng môi mắt ngóng trông
TÌNH GIỜ CÓ CŨNG BẰNG KHÔNG
SAO NGHE GIỌT ĐẮNG MÊNH MÔNG THẾ NÀY.
ảnh cô gái và mùa đông. |
ảnh cô gái và mùa đông tuyết trắng. |
Cô gái bên chú ngựa và mùa đông. |
cảnh đẹp mùa đông. |
Chút nắng mùa đông thật đẹp. |
ngôi nhà giữa nhỏ giữa mùa đông. |
cảnh mùa đông buồn, ảm đạm. |